Xem Phần 1.
Vẽ
Hết vẽ em xinh lại vẽ mình
Cây chì nho nhỏ nét linh tinh
Họa kia cứ ngỡ chẳng nên hình
Ai ngờ nét vẽ hóa lung linh
Nhìn người họa sĩ nét lặng thinh
Bao người ganh tị sự tài tình
Cho rằng thiên bẩm vốn trời sinh
Ai ngờ khác biệt ở cách nhìn
Qua đôi mắt nhỏ ánh lung linh
Người dưng nhìn thấy sự thường bình
Anh chàng họa sĩ lại tường minh
Góc khuất hào hoa nét định hình
Tôi vốn bất tài kẻ tập sinh
Chọn vẽ chẳng qua để giúp mình
Những khi thế thái rối linh tinh
Tìm đến nét vẽ sự an bình.
Ngược đời
Thế gian này lắm điều trái ngược em ơi
Kẻ thảnh thơi bộn bề tiền bạc
Người gắng sức lại khao khát miếng ăn
Khiến lòng ta không khỏi băn khoăn
Liệu công bằng có còn hiện hữu?
Ai làm nhiều hưởng đủ cũng là may
Kẻ lười biếng trắng tay chuyện thường tình
Ngày dài nghĩ lại chuyện chúng mình
Bao sóng gió trắc trở gian truân
Để cuối cùng đến bến bờ xa cách
Nhưng anh sẽ không bao giờ trách
Vì chữ duyên chữ phận vốn dĩ phải đi đôi
Dẫu sao mọi chuyện đã rồi
Hãy sống tốt với bao điều mới lạ
Là chính ta giữa xã hội bồn bề.
Trái ngược kiểu chú hề muốn khóc
Của đứa nhóc lên bốn đã muốn bay
Của kẻ say nhưng hiểu thấu chuyện tình
Hơn người tỉnh mà hoài trong ngu muội
Lầm lũi tiến ắt sẽ đến thành công
Còn hơn long nhong phô trương trong thất bại
Kẻ dại một lúc không ngại điều tai tiếng
Người khôn cả đời cứ mãi vì miếng ăn
Mà quên đi nỗi băn khoăn việc nước
Mà quên đi cái thước của lòng nhân.
Trong cuộc sống sẽ có lúc phải túng bần
Nhưng đừng để cái tâm bị bán rẻ
Vì cuộc sống luôn tồn tại điều mới mẻ
Chờ em và chờ anh cùng khám phá
Dẫu cho đời lắm tiếng dèm pha
Người thân chẳng thấy mà toàn kẻ lạ xa
Hãy vững tin vì bên em bên anh
Vẫn còn đó tình người mát lạnh
Giải cơn khát của mùa hè thiếu thốn
Vẫn còn đó nơi chốn tình yêu
Với bao điều hạnh phúc nhẹ nhàng
Kẻ lang thang sẽ tìm được mái ấm
Người câm cũng hát được bằng trái tim
Để điều ngược đời sẽ mãi chìm
Trong dĩ vãng, trong con tim nồng cháy.
Paris, 22/11/2016.
Tôi hỏi lòng tôi
Tôi hỏi lòng tôi chuyện nghĩ suy
Trái tim nay đã hết sầu bi?
Hay lại tươi hơn vì nắng mới?
Thao thức trông mong chẳng hiểu gì!
Tôi hỏi lòng tôi về nỗi nhớ
Hình bóng nhạt nhòa trong cơn mơ
Là thứ đang tìm hay vô thức?
Bối rối tâm can mãi đợi chờ!
Tôi hỏi lòng tôi điều mong muốn
Hạnh phúc đơn sơ pha sầu muộn
Hay nét tươi vui kèm nước mắt?
Dẫn lối tôi đi dưới ánh buồn.
Tôi hỏi lòng tôi người con gái
Nét đẹp vốn dĩ rất mau phai
Ấn tượng ban đầu nghi vội mất
Cớ chi giữ mãi nét duyên này!
Paris, 17/11/2016.
Không đề
Trách gió thổi mạnh tóc như rạ
Trách nắng gắt gao mòn khô da
Sao không thương gió đem dịu mát?
Thương nắng chan hòa ấm lòng ta?
Gặp người ba bữa biết được gì?
Đoán ý này kia để làm chi?
Chân thành thể hiện tình chan chứa
Thiệt hơn thiên hạ nói chi li.
“Chín chắn” hai chữ dễ phát âm
Nhưng khó cảm được dưới nét ngầm
Nói ra không ngại người kia nghĩ
Rằng ta cũng vậy kẻ sai lầm?
Việc anh anh nghĩ việc tôi nghĩ
Hai đứa khác người tất nghịch ý
Hợp nhau tiến tiếp không thì tách
Cớ gì im lặng với hoài nghi?
Paris 18/11/2016.
Chiều Annecy
Chiều buồn ra đứng bờ sông
Trông về chốn vắng móng ngong đợi chờ
Thuyền về bến đậu làm ngơ
Thấy chàng trai trẻ ngó lơ thuyền cười
Anh ơi đứng đợi chờ người?
Hay làm chi đó chẳng lười nhìn ai!
Annecy, 18/8/2016.
Đến Annecy
“An-xi” chiều vàng rực rỡ hoa
Ánh dương chiếu rọi tít trời xa
Mặt đường in hình hai bóng nhỏ
Bóng của em anh hay bóng nhà?
PS. An-xi = Annecy, 1 quận của Pháp. Làm ngày 19/8/2016 trong chuyến đi Annecy.
Bốn cái ghét
Trên đời ghét nhất là đeo gông
Hết tự ta đeo đến cộng đồng
Vốn chi đã tháo từ bao thuở
Vậy mà cứ bị hỏi còn không.
Trên đời thích nhất được chia lòng
Với người tri kỷ thích long nhong
Nói chi đủ thứ trên trời đất
Vậy mà không phải nói hư không.
Trên đời ghét nhất sự tự cao
Gặp người khiêm tốn giọng thì thào
Tỏ ra mình kém người muôn dặm
Thật ra lộ mình kẻ tào lao.
Trên đời thích nhất nét chân thành
Hơn thua được mất thật mong manh
Sống sao trọn vẹn tình muôn nghĩa
Tất được người thương kẻ hiền lành.
Trên đời ghét nhất đứa xài hoang
Phí cả của cải cả tình làng
Đến khi ngộ đến hoài mong nhớ
Biết thế ta đây giữ đàng hoàng.
Paris, 27/3/16.
Tìm bạn
Thức đêm mới biết đêm dài
Khó khăn hoạn nạn mới hay chân tình
Người kia cứ ngỡ phân minh
Ai dè cũng hạng chợ đình lợi danh
Tình cảm chữ tín đầu ngành
Cá nhân gạt bỏ tức sanh bạn hiền.
Paris, 24/3/16.
Thương
Tôi thương ba má, thương mái nhà
Thương những thứ xa hoa, thương những điều phù phiếm
Thương ông bà, thương chú thím nhà bên
Thương cảnh ấm no, thương kiếp lênh đênh bốn bể
Thương nàng im lặng bờ đê
Thương chàng trai trẻ xông pha chiến trận
Thương những chiều uất hận ngàn thu
Những khi vinh quang chiến thắng kẻ thù
Thương việc phù du
Thương điều lưu luyến
Thương những chuyện phiếm nàng tiên
Thương những người điên người dại quanh làng
Những cảnh lang thang
Những người buôn bán
Thương em đứt gánh giữa đường
Anh kia chài lưới chán chường cũng thương
Thương ông ba bị nhát đường
Thương thằng cha nhỏ gánh gồng kho lương
Thương em xinh xắn dễ thương
Ngày ngày kiếm áo hạt cơm sớm chiều
Thương nhóc quần áo tiêu điều
Chỉ mong được sớm đến chiều “ơ a”
Lang thang phố vắng chiều tà
Kiếm đồng lo bửa phụ nhà, việc em
Thương ba, thương má em thèm
Bánh đa, bánh lợn em đành ngó lơ
Thương người như thể thương thân
Nhìn quanh đâu đó tôi đần hơn ai
Gặp nàng thiếu nữ đôi hai
Em nhìn vương vấn chàng trai xóm đào
Cớ sao tôi vẫn lao vào
Xin em chút nhớ chút nao trong lòng
Thương thầy giáo đỏ sắt son
Dạy bầy em nhỏ lon ton sáng chiều
Thương miền trung gió hắt hiu
Phong ba bão táp gặp nhiều gian truân
Thương người rồi lại thương thân
Quanh đi quẩn lại bâng khuâng một mình
Nghĩ chi chuyện núi chuyện non
Miễn sao sống vẹn sống tròn chữ THƯƠNG.
Paris, 5/3/2016.
Xem tiếp Phần 3.